top of page

Tản mạn cuộc sống Thụy Điển

Những suy nghĩ, cảm giác và góc nhìn khác nhau về cuộc sống


Giấc mơ bình yên đang chao đảo

Ngày tôi đặt chân đến Thụy Điển, trong lòng tràn đầy sự ngưỡng mộ và kỳ vọng. Một đất nước yên bình, nơi con người sống an nhiên, thiên nhiên tươi đẹp, và xã hội vận hành một cách trật tự. Nhưng giờ đây, mỗi lần mở báo đọc tin tức, tim tôi lại nặng trĩu.


Những vụ nổ bom, những cuộc đấu súng giữa phố xá, những lời cảnh báo an ninh liên tục vang lên. Chỉ mới bước sang đầu năm 2025, Thụy Điển đã ghi nhận vụ nổ thứ 30. Một con số khó tin đối với một quốc gia từng được xem là "mẫu mực" của sự an toàn. Và rồi, vụ xả súng tại khuôn viên trường Örebro – một thảm kịch chưa từng có, cướp đi 10 mạng sống vô tội.

Giấc mơ bình yên đang chao đảo

Tôi nhớ những ngày đầu tiên ở đây, khi có thể thoải mái đi dạo một mình giữa đêm mà chẳng chút lo lắng. Tôi nhớ cảm giác an toàn khi bước lên tàu điện, không cần cảnh giác nhìn quanh. Nhưng bây giờ, cảnh sát khuyến cáo cha mẹ phải để mắt đến con cái, người dân thận trọng khi ra đường. Cái cảm giác bất an – thứ mà tôi nghĩ chỉ tồn tại ở những nơi xa xôi, giờ đã len lỏi vào cuộc sống hàng ngày, ngay giữa lòng Bắc Âu.


Thụy Điển vẫn vậy, bầu trời vẫn xanh, rừng cây vẫn đẹp, nhưng sự bình yên mà tôi từng yêu quý nay đã mang một vết nứt. Những cuộc tranh luận về nguyên nhân, về giải pháp, về những gì đang thay đổi trong xã hội này vẫn chưa có hồi kết. Còn tôi, cũng có thể là bạn, chỉ biết chua xót nghĩ rằng, liệu những ngày tháng an lành có còn quay lại?


Tôi vẫn yêu Thụy Điển, vẫn mong mỏi về một cuộc sống yên ổn như ngày nào. Nhưng giữa những tin tức đáng sợ mỗi ngày, tôi không khỏi tự hỏi: "Liệu có còn một Thụy Điển bình yên như tôi từng biết?"


2025-02

--------------------------------------------------------------------------------

Giữa hai bầu trời – Nơi nào là nhà?

Khi sống ở Thụy Điển, đôi lúc tôi tự hỏi: “Mình đang tìm kiếm điều gì ở đây?” Có những ngày, giữa cái lạnh tê tái và bầu không khí yên ắng đến mức nghe rõ từng nhịp thở, tôi cảm thấy mình lạc lõng. Nhớ Việt Nam da diết, nhớ những con đường đông đúc, tiếng rao hàng, những bữa cơm gia đình ấm cúng. Lúc ấy, ý nghĩ trở về quê nhà như một tia sáng len lỏi qua những ngày dài u ám.

Nhưng rồi, tôi lại nhớ đến những ngày ở Việt Nam, khi mơ ước về một nơi xa hơn, thoáng đãng hơn, nơi không có cảnh kẹt xe, không khí trong lành, và cuộc sống mang nhịp điệu nhẹ nhàng hơn.


Đó là vòng luẩn quẩn mà nhiều người xa quê từng trải qua. Sống ở nước ngoài, bạn có thể cảm thấy cô đơn, nhưng bạn lại có được sự tự do, an yên. Trở về Việt Nam, bạn được vây quanh bởi gia đình, bạn bè, nhưng đôi khi lại cảm thấy mệt mỏi với sự ồn ào, náo nhiệt.


Cuộc sống ở mỗi nơi không hẳn nơi nào tốt hơn nơi nào, mà là bạn cảm nhận và lựa chọn nó như thế nào. Như người Iran từng nói: “Bầu trời ở đâu cũng vậy thôi.”

Bầu trời ở đâu cũng vậy thôi.

Ở Thụy Điển, tôi học cách sống chậm, tận hưởng bầu không khí sạch sẽ và yên bình. Nhưng cũng chính ở đây, tôi nhận ra giá trị của sự kết nối, của những buổi tụ họp gia đình mà tôi từng coi là hiển nhiên khi còn ở Việt Nam. Ngược lại, ở Việt Nam, giữa những tiếng còi xe và dòng người hối hả, tôi lại cảm thấy cuộc sống như đang chảy mạnh mẽ trong từng khoảnh khắc.


Mỗi nơi đều có cái giá của nó. Thụy Điển giống như một người già 70 tuổi – chậm rãi, điềm đạm, nhưng đôi lúc thiếu sức sống. Việt Nam như một người trẻ – nhiệt huyết, sôi động, nhưng cũng đầy hỗn loạn.

Vậy, chúng ta chọn gì? Có lẽ, không cần chọn. Hãy học cách trân trọng nơi bạn đang sống, không phải vì nó hoàn hảo, mà vì nó đang dạy bạn những bài học quý giá.


Dù ở đâu, hãy tìm ra niềm vui trong từng khoảnh khắc. Hãy nhớ rằng, nơi nào có trái tim bạn, nơi đó chính là nhà. ❤️


2025-01

----------------------------------------------------------------------------------

Phong bao lì xì – Một góc nhỏ của Tết, một trời nhớ thương quê nhà

Giữa mùa đông Thụy Điển, khi tuyết trắng phủ đầy, ngày ngắn đêm dài, lòng tôi chợt dâng lên nỗi nhớ quê nhà da diết. Nhất là những ngày gần Tết, khi những ký ức về phong tục lì xì lại ùa về, như một chiếc cầu nối tôi với những mùa xuân ấm áp năm nào.


Hồi nhỏ, Tết đến là háo hức chờ nhận lì xì. Những phong bao đỏ rực rỡ, những lời chúc giản dị nhưng ấm áp, và niềm vui ngập tràn khi mở bao lì xì để thấy vài tờ tiền mới tinh. Lớn hơn một chút, tôi bắt đầu hiểu rằng giá trị thật sự không nằm ở số tiền bên trong, mà ở những lời chúc phúc, ở tình cảm mà người trao gửi gắm.


Ở Thụy Điển, Tết không có tiếng nhạc, không có chợ hoa, không có mùi bánh chưng thơm lừng trong gian bếp. Nhưng mỗi năm, tôi vẫn cố gắng chuẩn bị vài phong bao lì xì, dù chỉ để trao cho vài người bạn, vài đứa trẻ con hàng xóm. Mỗi lần cầm phong bao đỏ, tôi như được sống lại cảm giác của những ngày xưa, khi cả gia đình quây quần bên nhau, khi bàn tay nhỏ bé của tôi nhận lấy phong bao từ ông bà, cha mẹ, và những lời chúc tốt lành.

Phong bao lì xì – Một góc nhỏ của Tết

Tôi nhớ quê nhà, nhớ không khí Tết rộn ràng, nhớ cả những điều tưởng chừng nhỏ bé như việc đi chọn mua bao lì xì. Ở đây, ngày vẫn là hành trình quen thuộc: sáng cố gắng lết ra khỏi giường khi trời còn tối mịt, tối lại trở về nhà khi bóng tối đã phủ kín. Giữa nhịp sống lặp đi lặp lại ấy, phong tục lì xì như một sợi dây níu giữ tôi với truyền thống, với quê hương.


Phong bao lì xì – bắt nguồn từ một truyền thuyết xa xưa, mang ý nghĩa bảo vệ, chúc phúc và cầu mong an lành. Với tôi, nó không chỉ là một phong tục, mà còn là biểu tượng của tình thân, của ký ức, và của những điều giản dị nhưng đầy ý nghĩa trong cuộc sống.


Dù ở nơi đâu, dù tuyết có rơi dày đến mấy, lòng tôi vẫn luôn hướng về những mùa xuân quê nhà, nơi có những phong bao lì xì đỏ rực, ấm áp như tình yêu thương của gia đình. Nếu bạn cũng đang xa quê, hãy thử giữ lấy chút "vị nhà" qua những phong bao lì xì nhỏ bé này. Đó là cách để Tết vẫn luôn gần gũi, dù bạn đang ở nơi đâu trên thế giới.


2025-01

----------------------------------------------------------------------------------

Vị nhà – Vị của yêu thương, của nhớ nhung, của quê hương

Tôi đang ngồi đây, giữa trời tuyết trắng xóa của phương xa, bật một bài hát mà lòng như thắt lại. "Vị Nhà" của Đen cất lên, từng câu từng chữ như chạm vào những góc sâu nhất trong trái tim.


"Ngày xưa ngây ngô như là chú nai con chỉ mong sao mau được lớn nhanh hơn…"

Nhớ lại ngày rời quê, lòng háo hức với bao ước mơ và hoài bão. Khi ấy, chỉ muốn đi thật xa, khám phá thật nhiều, như thể cả thế giới đang chờ mình bước tới. Nhưng giờ đây, giữa bộn bề lo toan, giữa những ngày dài lạnh lẽo, chợt nhận ra thứ mình khao khát nhất lại là điều giản dị nhất: vị nhà.


"Điều con luôn mong được mãi mang theo là điều giản đơn có tên: vị nhà."

Là mùi cơm mẹ nấu, là tiếng cười giòn tan của cha, là hơi ấm của những ngày Tết quây quần bên nhau. Là những buổi chiều thả hồn theo cánh diều, những con đường làng thân thuộc, và cả tiếng ve râm ran mùa hè. Tất cả giờ đây chỉ còn là ký ức, nhưng lại là nơi trái tim luôn muốn quay về.

Ở nơi đất khách, mỗi ngày trôi qua là một hành trình cố gắng, là những giấc mơ được đổi bằng mồ hôi và nước mắt. Nhưng cũng có những đêm dài, lòng chỉ muốn buông bỏ tất cả, chỉ để được trở về bên mâm cơm ấm cúng, nghe tiếng mẹ gọi, thấy ánh mắt hiền từ của cha.


Nhớ nhà, nhớ quê, nhớ tất cả những gì từng là một phần của mình


2025-01

----------------------------------------------------------------------------------

Quốc tịch Thụy Điển- Giấc mơ ngày càng xe tầm với

Lại thêm một tin không vui cho những ai đang khao khát cầm trên tay tấm hộ chiếu Thụy Điển. Chính phủ vừa công bố những thay đổi mới, mà nghe thôi đã thấy lòng nặng trĩu.

Tăng phí nộp đơn lên gần gấp đôi, từ 1.500 SEK lên 2.900 SEK. Trẻ em – những đứa trẻ vốn chẳng biết gì ngoài việc theo bố mẹ – giờ cũng phải đóng 475 SEK. Lý do? Lạm phát. Nhưng ai sẽ hiểu được áp lực tài chính mà điều này đặt lên vai những gia đình nhập cư? Chưa hết, thời gian cư trú tối thiểu cũng tăng từ 5 năm lên 8 năm. Với những ai không thể chứng minh danh tính, con số này còn là 10 năm! Một thập kỷ chờ đợi, mòn mỏi, lo lắng liệu giấc mơ quốc tịch có thành hiện thực.


Có ai không muốn ổn định, không muốn thuộc về một nơi, không muốn gọi một đất nước là nhà? Nhưng những thay đổi này, vô tình hay cố ý, đã khiến giấc mơ ấy trở nên xa vời hơn bao giờ hết. Lòng tự hỏi, liệu có còn đủ kiên nhẫn, đủ sức mạnh để tiếp tục? Những năm tháng sống xa quê, cố gắng hòa nhập, học tập, làm việc cật lực… giờ đây như một bài kiểm tra không có hồi kết. Những người Việt chúng ta ở đây, đã quen chịu đựng, quen kiên cường, nhưng đôi khi cũng không tránh khỏi cảm giác chạnh lòng. Thụy Điển đẹp, nhưng giấc mơ quốc tịch giờ đây lạnh giá như chính mùa đông nơi đây.


2024-12

----------------------------------------------------------------------------------

Tháng cuối năm - Nỗi lòng du học sinh

Du học nơi đất khách, ngày ngày tất bật giữa việc học và làm. Tháng 12 ở Bắc Âu, trời lạnh buốt, tuyết rơi trắng xóa. Đứng chờ xe bus giữa cái lạnh cắt da cắt thịt, những cơn gió buốt như muốn xuyên thẳng vào tim.


Điện thoại chợt rung lên. Là mẹ, gửi bức ảnh mâm cơm nhà. Nhìn đĩa thịt kho, tô canh rau nóng hổi, chén cơm trắng nghi ngút khói mà lòng như nghẹn lại. Cảm giác nhớ nhà, nhớ hơi ấm gia đình trào dâng.

Giữa nơi đất khách quê người, đôi khi chỉ một hình ảnh quen thuộc cũng đủ làm trái tim chùng xuống. Chỉ muốn bỏ hết tất cả, bay ngay về nhà, ngồi bên mâm cơm ấy, nơi có vòng tay mẹ ấm áp, những tiếng cười thân thương của cha, của anh chị em.


Nhưng rồi, tự nhủ lòng phải mạnh mẽ. Vì tương lai, vì giấc mơ mà mình đã chọn, phải bước tiếp. Nỗi nhớ nhà không hề vơi đi, nhưng cũng là động lực để mỗi ngày cố gắng hơn. Nếu bạn đang ở xa nhà, hãy nhớ rằng dù ở đâu, vẫn luôn có một nơi gọi là "nhà" chờ bạn trở về. ❤️


2024-12

----------------------------------------------------------------------------------


  • Bao lâu rồi bạn chưa được ăn một mâm cơm Tết đúng nghĩa tại Việt Nam?

  • Khoảnh khắc nào ở Thụy Điển khiến bạn nhớ nhà nhất?

  • Bạn thích món ăn Thụy Điển nào nhất, và tại sao?

  • Lần đầu tiên bạn trượt tuyết ở Thụy Điển, cảm giác như thế nào?

  • Điều gì ở Thụy Điển làm bạn thấy thú vị nhưng cũng lạ lẫm?

  • Bạn đã từng thử làm món ăn Việt Nam ở Thụy Điển chưa? Kết quả ra sao?

  • Cảnh đẹp nào ở Thụy Điển khiến bạn cảm thấy "đáng sống" nhất?

  • Bạn đã bao giờ kể về Tết Việt Nam cho bạn bè Thụy Điển chưa? Họ phản ứng thế nào?

  • Bạn nghĩ điều khó khăn nhất khi sống ở Thụy Điển là gì?

  • Mùa đông ở Thụy Điển kéo dài, bạn làm gì để vượt qua những ngày tối trời?

  • Bạn đã bao giờ bị "sốc văn hóa" ở Thụy Điển chưa? Chuyện gì đã xảy ra?

  • Nếu có cơ hội, bạn sẽ đưa người thân ở Việt Nam đi thăm nơi nào ở Thụy Điển đầu tiên?

  • Bạn đã thử học tiếng Thụy Điển chưa? Từ nào bạn thấy khó phát âm nhất?

  • Có điều gì ở Thụy Điển khiến bạn muốn mang về Việt Nam không?

  • Lễ hội nào ở Thụy Điển làm bạn thấy ấn tượng nhất?

  • Bạn thường làm gì vào những ngày nghỉ lễ dài ở Thụy Điển?

  • Lần đầu tiên bạn nhìn thấy cực quang (nếu có), cảm giác thế nào?

  • Mùa hè ở Thụy Điển khác gì so với mùa hè ở Việt Nam?

  • Nếu phải chọn một món quà Thụy Điển mang về Việt Nam, bạn sẽ chọn gì?

  • Điều gì khiến bạn cảm thấy tự hào khi là người Việt sống tại Thụy Điển?




19 views

Comments


bottom of page